Đề Ngọc Sơn Đ́nh
Nhất đại Phương Đ́nh bút,
Thiên thu Kiếm Thuỷ ba .
Khả liên hoa kính tại,
Vô phục tửu thuyền qua !
Viễn phố tịch yên đạm,
Hàn sơn thu sắc đa !
Thùy tri luân ưởng ngoại,
Độc lập diểu quan hà !

Đề thơ nơi đền Ngọc Sơn
Trăm năm nét bút Phương Đ́nh,
Ngh́n năm sóng nước c̣n xanh Kiếm Hồ .
Đường hoa kia vẫn đợi chờ,
Mà con thuyền rượu vật vờ phiêu diêu ...
Bến xa nhàn mhạt khói chiều
Chơ vơ núi lạnh đă nhiều sắc thu !
Ai hay giữa đám bụi mù
Xôn xao xe ngựa trầm tư một người .

NGUYỄN THƯỢNG HIỀN


Nguyễn Thượng Hiền (1867 - 1926) hiệu là Mai Sơn, con ông Nguyễn Thượng Phiên, Ngự Sử triều Tự Đức, người làng Liên Bạt, huyện Sơn Minh, nay là phủ Ứng Ḥa, Hà Đông. Ông đỗ Hoàng Giáp năm 1892, lănh chức Biên Tu trong sử quán, ít lâu sau, đổi ra Bắc làm đốc học Nam Dịnh. Khi người Pháp phế vua Thành Thái, ông công phẫn lên phủ Toàn quyền chất vấn, không xong, bỏ quan, trốn sang Trung Quốc hoạt động cách mạng, cùng ông Phan Bội Châu sáng lập Việt Nam Quang Phục Hội . Cuộc vận động độc lập cho nước nhà gặp nhiều thất bại, ông vào tu chùa Thường Tích Quang ở Hàng Châu rồi mất ở đó .