TIẾNG TƠ ĐỒNG

Trăng đã sang về theo gíó mát
Vờn hôn lên mái tóc em thơ
Hương đêm lộng tỏa quanh xiêm trắng
Em đã lịm hồn trong tiếng tơ.

Trăng sáng trong và em trắng trong
Tay tiên nhẹ lướt phiếm tơ đồng
Dư âm réo rắt muôn tê tái
Gío nhẹ ru buồn vạn nhớ mong

Mỗi tiếng tơ em một tiếng lòng
Nghe như suối lệ chảy thành sông
Nghe như máu hận loang tim vỡ
Tôi ngỡ duyên em lạc mấy dòng !

Em gục bên đàn thổn thức đau
Tiếng tơ ngừng đứt lệ dâng trào
Không gian trầm lắng trong hư ảo
Tôi thấy tim tôi cũng nghẹn ngào !

Từ ấy trăng về vọng tiếng tơ
Tôi gom gió nhẹ kết thành thơ
Khẽ ngâm lên giữa đêm thanh vắng
Để tiếc duyên em lạc bến bờ .