ÁO VƯƠNG MÂY TRỜI

Em về từ xứ mù sương,
Chao ơi, cánh áo còn vương mây trời
Từ em một chuyến ra khơi,
Dường đôi mắt biếc đọng lời trùng dương
Gió vờn tóc xõa đưa hương
Trời Hòa-Lan dáng phố phường kiêu sa
Em đi vàng áo mượt mà,
Khoe trong dáng lụa thướt tha hoàng triều

Quê nhà bóng đổ tịch liêu,
Ngẫn ngơ tượng đá xanh rêu đợi chờ
Em đi ngày tháng bơ vơ
Em về lối cũ hoang sơ lạnh lùng
Nắng chiều một thoáng bâng khuâng
Sông xưa còn gợn mấy tầng mây trôi
Em về cơn lạnh đơn côi
Hoàng hôn phủ kín chân đồi tím loang
Từng cơn gió hú bàng hoàng
Tình xưa cỏ úa mồ hoang nhớ người !