DUYÊN NGƯỜI

Rượu nồng mượn chén tìm vui
Vẫn không giấu được ngậm ngùi mắt em
Nhạc đưa chân bước dịu êm
Nghe ra lỗi nhịp trái tim hận sầu

Thuở nào tìm dấu chân nhau
Mà nay ai đã trầu cau duyên người
Rượu tân hôn vỡ trận cười
Ly bôi nửa chén một đời em đau

Dù cho lối cũ thay màu
Cũng không xóa được dấu giày ta xưa
Nụ hồng gác trọ chiều mưa
Thơ ngây buổi ấy anh đưa vào đời

Đêm này rượu cưới đầy vơi
Làm sao giữ được bầu trời mắt em
Lệ tuôn sũng ướt mi rèm
Cơn dông òa vỡ trái tim buổi đầu

Thôi đành cau bổ làm đôi
Trầu phân hai nửa têm vôi đợi chờ
Duyên người phận tuổi bơ vơ
Bến sông nào đợi dáng đò em qua

Theo dòng nước đổ phù sa
Người sang bên ấy tình xa dặm ngàn !