Đã có một thời

Nước lướt lướt theo gió
Miền Nam đâu có mùa thu
Sao trong se se có lạnh ?
Gờn gợn từng làn, nước xanh

Nước xanh lẫn bóng trời xanh
Lao xao lũ trẻ đầu xanh
Rủ nhau vác cần câu cá
Vui ồn một quãng ngày xanh

Ngày xanh rồi cũng qua nhanh
Đứa mất, đứa còn, đứa bặt
Như sỏi quăng chìm mất tăm
Vào không gian nào mù mịt

Tình cờ nay về, lạ mắt
Nước biếc đồng xanh đi đâu ?
Cao ốc biệt thự đua nhau
Mọc lên dập dồn như nấm

Trời xanh rạch nát trời xanh
Lô nhô gạch thép đành hanh
Vươn mình phô hình kiêu hãnh
Phồn hoa bụi lấp đô thành.

Một thời trôi sao quá vội !
Tuổi xanh bạn lứa thân ơi
Vật vờ ký ức nổi trôi
Ngày xanh dòng xanh vời vợi.