Quang Tuấn

QUA ĐÈO PRENN Đà Lạt

Qua rặng đèo Prenn núi chập chùng
Đường lên dốc đứng uốn vòng cung
Thông chê triền thấp vươn lên đỉnh
Thác ngại non cao đổ xuống rừng
Vách đá mây chen sầu chót vót
Đồi cây sương phủ hận mông lung
Suối ru khúc nhạc buồn sơn cước
Để gió cao nguyên khóc lạnh lùng

Họa Vận: Nguyễn Tam

QUA ĐÈO PRENN

Xuôi ngược bao năm bước đã chùng
Giang hồ kiếm khách dẹp đao cung .
Bỏ thuyền, bỏ bến, đi xem thác
Lìa bạn, lìa thơ, đến ngắm rừng .
Mây phủ sườn non sầu chất ngất
Thác reo làn nước sáng linh lung .
Đã đi lắm chốn nhìn non nước
Có thấy quê ta đẹp lạ lùng ?