QUANG TUẤN

THI KHÁCH

Gởi hương cho gió lặng trời mơ
Bát ngát hồn ta tự thuở giờ
Tình ngập con tim ngăn tiếng nhạc
Hứng trào ngọn bút trở lời thơ
Con đường nghệ thuật đầy hoa bướm
Cái thú văn chương chẳng bến bờ
Cùng khách bốn phương say sáng tác
Phím cung réo rắt dạo đường tơ





Bài họa : NGUYỄN TAM

Thi khách đa tình lắm mộng mơ
Con tim đau xót tự bao giờ ?
Đã đem tâm sự tuôn ngòi bút
Lại lấy hồn đơn gởi ý thơ.
Lơ lững con thuyền nào thây bến
Mêng mang trời nước biết đâu bờ !
Nợ dâu vẫn nặng chưa đền trả
Cái kiếp con tằm phải nhả tơ



Bài đáp : NGUYỄN TAM

Anh thi nhân và ta thi nhân
Hai đứa chung mang một kiếp tằm .
Tựa cửa ngùi trông mây nước Sở
Tì tay lặng ngóng gió sông Tần .
Canh khuya máu chảy dòng thơ nhạt
Ngày vắng hồn tan giọt nắng xuân .
Món nợ dâu xanh còn phải trả
Góp gom thơ ý kết nên vần .