QUANG TUẤN Chập chờn buông xuống không gian Bóng đêm chen bóng xế tàn chiều sương . Xa nghe tiếng gọi trùng dương Buồm trương cánh mộng bốn phương häi hồ . Thuyền đi sông nước lững lờ Buồn lưu luyến ngập đôi bờ trường giang ! Thuyền đi bỏ lại bãi hoang Lặng nghe gió khóc bên hàng lau thưa Bóng thuyền theo bóng mây đưa Bềnh bồng trên sóng nhấp nhô cuối ghềnh Thuyền ra cửa biển buồn tênh Buồm treo lơ lửng một liềm trăng lu Thuyền đi vạn ngả về đâu ? Bên sông, bến cũ ngập sầu chia phôi . Thuyền đi, thuyền đã đi rồi Hồn tôi gối sóng chơi vơi nỗi buồn . |