BUỔI CHIỀU GẶP LẠI PHƯỢNG

Dường như nắng đã hanh vàng Ngày đi quá vội, mây ngàn bay bay Mình ta chén tỉnh chén say Dựa lưng nỗi nhớ, đốt ngày phù vân Trong tim nở cánh bâng khuâng Sát na chỉ một, sắc không lỡ làng Dường như nắng đã hanh vàng Đậu trên cành phượng gọi chàng thơ say Nâng cành phượng đỏ trên tay Dư âm vang vọng chuỗi ngày hạ xưa Dáng ai nắng hạ đong đưa Dưới tàng phượng vĩ những trưa thị thành Phượng tàn tình cũng mong manh Từ duyên kiếp đó đã xanh xao đời Cánh chim phiêu bạt cuối trời Thấy cành phương đỏ nhớ người năm xưa