CHỈ CÒN MỘT TRÁI TIM KHÔ




Hòn đá cuội trong ngăn ký ức Làm nặng nề trí nhớ xiếc bao Một đời lận đận lao đao Vẫn không quên được, vẫn thao thức hoài Đời hờ hững, tháng ngày đi vội Tuổi thanh xuân hạc nội mây ngàn Gió chiều lay động cành soan Bên thềm ga cũ lối mòn chơ vơ Cành hoa sứ bên bờ giậu trước Biết có còn nở được nhiều hoa Ta về mái tóc sương pha Tìm trong ảo ảnh quê nhà năm xưa Cơn gió thoảng trái bàng rụng xuống Giữa sân trường gốc phượng cành trơ Nhớ ơi chiếc nón bài thơ Nhớ ly đậu đỏ trong giờ ra chơi Giờ sơn phết vách đời cơm áo Khép mạch sầu, lấp thảo nguyên xanh Ví như con nước vặn mình Chảy lòn qua những thác ghềnh cheo leo Chỉ là những bọt bèo đời sống Hương hoa nào rồi cũng tàn phai Còn gì cho một tương lai Trái tim khô khốc chờ ngày hóa sinh