CHỈ LÀ ẢO VỌNG

Đạp xe đạp đi vào vùng dĩ vãng Thấy dáng em huyền hoặc đông phương Đôi môi xinh mời gọi dễ thương Đôi mắt ướt một trời thơ diễm ảo Ta muốn vượt qua những thói lề khuôn sáo Để yêu em, để đáp tạ tình người Đạp xe đạp trở về vùng ký ức Những con đường xanh mướt lá me non Đời sinh viên ngà ngọc thưở Saigòn Ta viết thư tình kẹp trong sách mượn Thương nhớ quá những chiều thu muộn Mình đi bên nhau không nói một lời Đạp xe đạp vào giấc mơ trầm lắng Đèo em trên xe đi dạo vườn xuân Bên bụi hoa đôi mắt hạnh long lanh Nhìn đắm đuối đôi bướm vàng liền cánh Anh cố tìm đôi môi em lẫn tránh Hương hoa trinh nguyên huyền dịu ngất ngây Đạp xe đạp cùng em quay trở lại Buổi chiều trên đồi trông trốc cuốn chân mây Anh ôm chặt em trốn ở gốc cây Và cầu nguyện cho gió đừng đi mất Con gió quái ác thế mà đi thật Anh tiếc ngẩn ngơ tím cả buổi chiều Đạp xe đạp cùng em về thăm mẹ Hàng dừa xanh in bóng mát sân nhà Mẹ em bên hè cắt tỉa mấy chậu hoa Buông chiếc kéo mừng con về bất chợt Anh đứng nhìn em nắng chiều thưa thớt Để nghe niềm hạnh phúc nhẹ nhàng dâng Anh muốn đạp xe về vùng xưa cũ Không muốn quay nhìn ước vọng sau lưng Em có còn ở đó bâng khuâng Thôi trút bỏ đi cùng anh làm lại Anh sẽ cùng em sớm chiều hai đứa Trồng hoa yêu thương trước ngõ sau vườn