Cõi Riêng

Tóc em lá ủ hương rừng Trong đêm trăng tỏ, nóng bừng vành môi Thơm thơm từng giọt mồ hôi Ôm bầu lửa rực, đất trời đảo điên Trăng từ trên đỉnh, trăng nghiêng Qua làn mây mỏng, trăng xuyên chỗ nằm Trăng ghen trăng lặn âm thầm Trăng quay lưng cách thâm trầm vì ghen Em, tôi cùng với bóng đêm Áo mưa bay cởi cho mềm làn da Mồ hôi cùng giọt sương pha Ngất ngây, rực lửa chỉ ta với mình