Hoa Tím Bằng Lăng



Hoa bằng lăng mỗi mùa vẫn nở
Người gặp người một thuở quen nhau
Bằng lăng nở tím vườn sau
Nhìn hoa bắt gặp mộng sầu quẩn quanh

Ta bỗng thấy xuân xanh trở lại
Một thoáng thôi ... tê tái cả lòng
Con chim lẻ bạn từng không
Tiếng kêu khắc khoải, chạnh lòng xiếc bao

Nghe có chút nghẹn ngào giăng mắc
Người nhớ người se thắt người ơi
Gió rung hoa tím buồn rơi
Nghe giọt đắng rụng xuống đời ... chiều nay!