30 năm nhìn lại Thủy Lâm Synh |
Sau chinh chiến anh nghe núi rừng yên ngủ Nhưng cô đơn thỉnh thoảng chợt trở về Đêm thao thức cố xua ngàn nỗi nhục Ngày ngu ngơ, đôi lúc tỉnh trong mê Gió từ Trường Sơn thổi về từng cơn lạnh Sóng vẫn vang từ lòng Thái Bình Dương Ba mươi năm sau xong rồi cuộc chiến Anh vẫn cúi đầu, vuốt mặt tang thương Nắng có thể hò reo trong từng kẽ lá Phố chắc đông người hơn sau cuộc đổi đời Riêng anh vẫn âm thầm làm người bỏ cuộc Sống - trong linh hồn rách mướp tả tơi Đêm vẫn trải màu đen cuối đường định mệnh Đời lăn theo cơn lốc xoáy mỗi ngày Thủa cái đói lên ngang hàng sĩ khí Đèn khô dầu khó sáng đến ngày mai Từng hạt rớt ngoài hiên đêm dài gõ nhịp Sương chuyền tay vỡ ướt nắng ban mai Bạn cũng như anh... tự hào một thuở Tưởng đâu mình đi vẽ cả tương lai Sau cuộc đổi đời! Anh ôm vào cay nghiệt Chiếc thân khô, bên ý chí mệt nhoài Trăng vạn kiếp soi xuyên dòng lịch sử Trời bàng quan rớt nắng xuống đôi vai Cám ơn anh, những người trai đất Việt Máu của anh đã tưới thắm ruộng vườn Thịt da anh đang vươn mình trỗi dậy Trong hạt mầm hoa trái nở quê hương April 2006 |
Thủy Lâm Synh tên thật Võ Văn Nở
Sinh quán: Ðức Hải, Quảng Ngãi
Trưởng thành: Nha Trang, Khánh Hòa
Định cư Chicago, Illinois, USA 1978
Sáng lập và điều hành Bán Nguyệt San Chicago Việt báo từ 2000,
sau khi làm kỹ thuật viên cho Eastman Kodak 20 năm.
Thơ văn là thú tiêu khiển chính, mới bắt đầu viết nhạc với sự khuyến khích, giúp đỡ
của những người bạn nhạc sĩ.
|