Đẹp xưa
Huy Cận Ngập ngừng mép núi quanh co Lưng đèo quán dựng, mưa lò mái ngang... Vi vu gió hút nẻo vàng. Một trời thu rộng mấy hàng mây nao. Dừng cương nghỉ ngựa non cao Dặm xa lữ thứ kẻ nào héo hon... Đi rồi, khuất ngựa sau non; Nhỏ thưa tràng đạc, tiếng còn tịch liêu... Trơ vơ buồn lọt quán chiều Mái nghiêng nghiêng gửi buồn theo hút người |