Khóc Vệ Lan
Tam Lang

Yêu nhau năm tháng cách xa nhau
Ngấm lệ chưa khô đã bạc đầu
Một sớm em đi, tình lỡ dở
Trọn đời anh chịu kiếp thương đau .
Nắng mưa, đất khách hoa tàn tạ
Mưa gió mồ em cỏ dãi dầu
Ngọc nát vàng phai đau đớn nhẽ
Tìm em còn có thấy em đâu !

Tìm em còn có thấy em đâu !
Biết nói cùng ai chuyện bể dâu
Mở đọc thư xưa, thư ố lệ
Giờ xem ảnh cũ, ảnh phai mầu .
Gương còn luyến bóng, người đâu mất !
Đêm đã tàn canh, mộng cũng sầu
Lấy bút đề thơ, thơ ngấn lệ
Giòng thơ hoen ố mấy giòng châu .

Thu 1960



* Tam Lang , nhà văn, nhà báo , tên thật là Vũ Đình Chí quê tỉnh Bắc Ninh, sinh năm 1901 ở Hà Nội. Chết ngày 7/1/1986 tại nhà riêng ở Sài Gòn, hưởng thọ 85 tuổi. Ông là nhà văn, nhà báo chuyên về phóng sự và nổi danh ngay với thể loại này từ khi thiên phóng sự đầu tay có nhan đề Tôi kéo xe ( 1935). Thể loại này đã mở ra cho làng văn Việt Nam một thể văn mới gây tiếng vang trong sinh hoạt văn học hồi đó: phóng sự. Kể từ ấy hàng năm ông vẫn viết hàng loạt phóng sự sống động về sinh hoạt xã hội Việt Nam. Từng làm chủ bút các báo: Tin mới, Dân Quốc, Giang Sơn, Cậu Ấm Cô Chiêu, Dân Chúng, Thân Dân, Tia Sáng (Hà Nội) trước năm 1954. Sau hiệp định Genève ông di cư vào Nam làm chủ nhiệm,chủ bút các báo Tự Do, Công Nhân, Cách Mạng Quốc Gia, Tin Tức, Mã Thượng (Sài Gòn). Phần lớn cuộc đời ông cống hiến cho nghề làmbáo. Các tác phẩm chính: Tôi kéo xe (1935) , Đêm sông Hương (1938), Lọng cụt cán (1939) , Người ngợm (1940) .