Vành Khuyên
Lại nhớ về

Em lại nhớ về chiếc ghế đá xưa
Chiếc ghế em và anh thường tới
Dù nắng, dù mưa , mình vẫn đợi
Và những ngày vẫn biết không có anh

Ðâu có ngờ được tình vậy mà mong manh
Em ra đi có hứa về chung lối
Cuộc đời trôi đã cuốn em rất vội
Anh thay người, thay lòng , đã quên em ...

Mỗi tối buồn giở thư cũ ra xem
Ôi tình yêu , tình xưa đậm đà quá
Sao giờ vướng mắc , anh như xa lạ
Em khóc một thời , một đời ta mất nhau

Anh anh ơi có cùng một nỗi đau
Của em ngày ấy , và hôm nay không hả
Ðường dẫn về tim bây giờ nhiều sỏi đá
Suốt đời này ghế đá vẫn trong em ...