MỘT LỜI GỌI THU

Ý-YÊN
Qua rừng chợt thấy rừng vàng ối
Thảm cỏ loang màu triền núi xa
Cây hỏi ráng chiều, chiều chẳng nói
Này thu sang đó tự bao giờ?

Từ lúc mây dâng xám nẻo trời
Ngỡ ngàng theo lá úa rời ngôi
Buồn đi xa vắng về lay gọi
Tà áo thu qua chẳng trả lời

Ơi một tình thu hay ý thu
Xôn xao trên ngưỡng cửa sang mùa
Từ ly hoàng cúc len hồng cũ
Để biết quen nhiều cuộc tiễn đưa

Qua rừng chợt thấy rừng vàng ối
Cỏ đã che mờ vết chiến xa
Khói lửa đã tàn, thu vẫn đợi
Vẫn một hành trang: nỗi-nhớ-nhà.

(Màu Xanh Cho Quê Hương)