Quang Tuấn
Ngày về



Ngày về ngửa mặt hôn non nước
Ðầy ấp trong lòng nỗi nhớ thương
Đường xưa lối cũ lâng lâng bước
Trả lại sông hồ kiếp gió sương .

Phồn hoa phó mặc ta giũ áo
Sự nghiệp thà coi như tay không
Trở về quê cũ nuôi hoài bão
Giữ vẹn tình quê với núi sông .

Ngoảnh đầu lưu lạc chân rời rã
Mái tóc bùi ngùi trắng sương pha
Nhớ lại ngày đi, hồng môi má
Ngày về rám mặt, ta khác ta .

Ngày về sen nở ao râm mát
Ngõ trúc lim dim tỉnh giấc chào
Nắng trải thảm vàng đưa lối khách
Trên cành chim chóc cũng xôn xao !

Ngày về xanh biếc trời thơ ấu
Khe khẽ ru ta ngọn gió mùa
Quốc gọi mơ màng sông nước cũ
Vào tim đồng vọng trống trường xưa .

Ngày về thăm viếng từng khu phố
Xóm dưới , làng trên khắp mọi nhà
Bạn cũ sum vầy vui tái ngộ
Hàn huyên to nhỏ chuyện gần xa .

Thấp thỏm bước vào thăm mái lá
Ôm lấy chị ta cổ nghẹn ngào
Mừng vui mà lệ trào hoen má
Sao đành bỏ xứ biệt nơi đâu ?

Ngày về áo vải đi chân đất
Uống nước trời mưa, tắm nước ao
Nằm dưới gốc dừa nghe gió hát
Mà hồn phơi phới vút lên cao .



Về ăn canh chua bông so đủa
Kèm thêm cá bóng trứng kho tiêu
Cá lóc trét bùn đem thui lửa ...
Phương trời, khao khát biết bao nhiêu .

Ngày về nhà cũ mưa luồn vách
Mái dột mời trăng đón gió vào
Khách đến nâng ly ngồi chiếu rách
Nghe lòng lành lặn vết thương sâu .

Về nghe mưa chiều ru bên rẫy
Chuông vang đêm vắng phía chùa xa
Văng vẳng đồng trưa cu đất gáy
Sáng ngày lảnh lót chích chòe ca .

Về nghe lẫn trong hơi ta thở
Nồng nàn hơi thở của sơn khê
Hồn ta mãi là hoa rộ nở
Trong vườn thơm ngát của hồn quê .

Ngày về hỏi nhỏ ghềnh và thác
Có giống như ta đã mỏi mòn ?
Mười năm đất khách sầu phiêu bạt
Sỏi đá nhìn ta cũng héo hon !

Về nghe cát bụi cười ra tiếng :
Ðất nước nơi nầy đã tạo ngươi
Như thế trăm sông đổ về biển ?
Ði đâu ngươi cũng trỡ về thôi !

Ta về như chim trời phiêu lãng
Ngao ngán đời trôi nổi viễn phương
Giũ cánh gió sương về tổ ấm
Lãng quên bao chớp bể, mưa nguồn .

Ta về như thuyền về bến cũ
Thảnh thơi cùng nước chảy ,mây bay
Bờ xưa nhìn ta như nhắn nhủ
Người đi sông núi ngậm ngùi thay !

* Quang Tuấn tên thật là Trần Quang Tuấn sinh năm 1933 ở Gò Công. Tốt nghiệp Ðại Học Sư Phạm Sài Gòn và Cử Nhân Văn Chương (Ðại Học Văn Khoa - Sài Gòn) . Dạy học cho đến ngày 30-4-1975 . Ðã dạy các trường : Ðồng Nai, Lê Bá Cang , Hoài An , Huỳnh Khương Ninh, Tân An , Thoại Ngọc Hầu và giữ chức Hiệu trưởng trường Trung Học Thủ Ðức ( Sài Gòn) . Năm 1992 Ông đến định cư tại California ( Hoa Kỳ). Thi phẩm : Hòa Ðiệu , Về Nguồn , Thơ tình Quang Tuấn , Phù Du .