Dịch âm

Phong Kiều dạ bạc

Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hàn San Tự
Dạ bán chung thanh khách đáo thuyền


Trương Kế
Dịch thơ

Trăng tàn trên bến Phong Kiều

Trăng tà tiếng quạ kêu sương,
Lửa chài, cây bến, sầu vương giấc hồ.
Thuyền ai đậu bến Cô Tô,
Nửa đêm nghe vọng chuông chùa Hàn San.


Tản Ðà


* Trương Kế ( Zhang Jì), tự là Ý Tôn, sống vào khoảng trước sau năm 758, đời vua Đường Túc Tông. Ông thi đậu tiến sĩ, từng làm quan trong triều với chức vụ Tự bộ viên ngoại lang, về sau bị đổi ra Hồng Châu coi việc tài phú và mất tại đây . Trương Kế sinh thời học rộng thích bàn bạc văn chương, thế sự và thích làm thơ. Phong kiều dạ bạc là bài thơ rất nổi tiếng của Ông và sau này đã được Khang Hữu Vi đời nhà Thanh viết ra chữ to, khắc trên bia dựng trong chùa Hàn San để cho người đời sau qua đây thưởng lãm.