Tống Biệt Hành
Thâm Tâm






Đưa người ta không đưa qua sông
Sao nghe tiếng sóng ở trong ḷng?
Bóng chiều không thẫm không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?
Đưa người ta chỉ đưa người ấy
Một giă gia đ́nh, một dửng dưng.
-Ly khách! Ly khách! Con đường nhỏ
Chí lớn không về, bàn tay không
Th́ không bao giờ nói trở lại
Ba năm mẹ già cũng đừng mong.

Ta biết người buồn chiều hôm trước
Bây giờ mùa hạ sen nở nốt
Một chị, hai chị cũng như sen
Khuyên nốt em trai gịng lệ sót
Ta biết người buồn sáng hôm nay
Trời chưa vào thu tươi lắm thay
Em nhỏ thơ ngây đôi mắt ướt
Gói tṛn thương tiếc chiếc khăn tay..
Người đi? Ừ nhỉ, người đi thật
Mẹ! thà coi như chiếc lá bay
Chị! thà coi như là hạt bụi
Em! ừ xem như hơi rượu cay



* Thâm Tâm tên thật là Nguyễn Tuấn Trình sinh ngày 12/5/1917 tại Hải Dương. Viết cho các báo: Tiểu Thuyết Thứ Bảỵ Tiểu Thuyết Thứ Năm, Ngày nay. Mất ở Cao Bằng năm 1950. Thâm Tâm viết không nhiều, ông mất sớm, cả đời thơ chưa được hai mươi bài. Nhưng nếu chọn mười bài tiêu biểu của thời kỳ Thơ mới, chắc chắn có Tống biệt hành. Thâm Tâm và TTkh là đầu đề cho một câu chuyện tình nữa hư nữa thực và trở thành một giai thoại thi ca kỳ thú nhưng cho đến nay người ta cũng không biết gì nhiều hơn.