Xa
Trần Tuấn Kiệt

Trăng ơi ngủ với hồn ta
Ðầu hôm nghe vọng tiếng gà bình minh
Lá kia sương bỗng rung cành
Khói đồi chim lạ kêu thành xuân thu
Ngàn hoa mai trắng lũng sau
Hương đèo bóng núi chìm sâu tiếng rừng
Cách tràng giang đến ngàn rừng
Mà ta vẫn nhớ thương từng bước em