Trần Quang Triều

Trần Quang Triều (1286-1325) là con trai cả của Trần Quốc Tảng, cháu nội của Hưng Ðạo Vương Trần Quốc Tuấn. Năm 14 tuổi được phong tước Văn Huệ Vương. Tài cả văn lẫn võ, tuy nhiên ông không ham công danh phú quý, khi vợ mất ông đã có ý muốn cáo quan về. Cuối cùng được về ẩn cư nơi am Bích Ðộng, gần chùa Quỳnh Lâm, nay thuộc huyện Ðông Triều, tỉnh Quảng Ninh, lập ra thi xã Bích Ðộng xướng họa cùng các bạn thơ như Nguyễn Sưởng, Nguyễn Trung Ngạn... Năm 1324 vua Trần Minh Tông triệu ông ra gánh vác việc nước, nhưng chẳng được bao lâu thì mất. Tác phẩm của ông còn tập Cúc Ðương Di Cảo đã thất lạc, hiện chỉ còn một ít bài thơ



Ðề Gia Lâm tự

Tam khôi oa giác mộng
Bộ lý đáo thiền đường
Xuân vãn hoa dung bạc
Lâm u thiền vận trường
Vũ thu thiên nhất bích
Trì tịnh nguyệt phân lương
Khách thứ tăng vô ngữ
Tùng hoa mãn địa hương .

Ðề thơ nơi chùa Gia Lâm

Hư danh lòng thấy hão huyền
Lâng lâng dạo bước cửa thiền viếng thăm
Mỏng manh hoa sắc tàn xuân
Rừng sâu ve đã vang ngân điệu sầu
Tạnh mưa trời biếc một màu
Ánh trăng tỏa mát mặt ao sáng ngời
Khách đi, sư cũng biếng lời
Ðất dâng thơm ngát một mùi hoa thông .

(Khuê Văn Nguyễn Tấn Hưng dịch)