Vũ trụ song song


Cái chết chỉ là một ảo giác: Chết chưa phải là hết, chúng ta vẫn tiếp tục sống trong một vũ trụ song song?

Từ lâu những triết gia và các nhà khoa học vẫn luôn tự hỏi điều gì sẽ xảy đến sau khi chết. Liệu có tồn tại sự sống sau khi chết, hay liệu chúng ta chỉ đơn giản biến mất vào cõi hư vô?
Có khả năng sẽ không tồn tại cái chết theo cách chúng ta vẫn thường định nghĩa. Một lý thuyết khoa học mới gợi ý rằng cái chết không phải là sự kiện cuối cùng như chúng ta vẫn tưởng.
Cách đây không lâu, các nhà khoa học báo cáo rằng họ đã tìm thấy bằng chứng đầu tiên về sự tồn tại của vũ trụ song song (vũ trụ tồn tại đồng thời nhưng không tiếp xúc với vũ trụ chúng ta).
Khám phá này dẫn chúng ta đến một chủ đề gợi nhiều suy nghĩ gọi là “thuyết sinh tâm”. TS Robert Lanza, bác sĩ, nhà khoa học, nhà lý thuyết và tác giả của cuốn sách “Thuyết sinh tâm” – Tại sao sự sống và ý thức là chìa khóa để hiểu được bản chất thực tại của vũ trụ, cho rằng có rất nhiều lý do tại sao chúng ta sẽ không chết. Đối với ông cái chết không phải là sự kết thúc, như rất nhiều người nghĩ. Chúng ta tin rằng chúng ta sẽ chết, bởi vì đó là điều chúng ta đã được dạy, TS Robert Lanza nói trong cuốn sách của mình.

Liệu chúng ta có tiếp tục sống trong một vũ trụ song song?

Lấy ví dụ, trong một vài giấc mơ bí ẩn và đặc biệt nhất, có thể là cảnh tượng thoáng qua của các thế giới song song vô hình, tồn tại ngay bên cạnh thế giới thực tại của chúng ta.Trong thế giới này có thể tồn tại một bản sao của chính chúng ta đang đưa ra các quyết định khác nhau và nhìn thấy những địa điểm mà về sau, bằng cách này hay cách khác sẽ xuất hiện trong các giấc mơ của chúng ta.
Liệu có khả năng một số giấc mơ là sự hé mở các sự kiện xảy ra trong một thực tại khác, hay một Vũ trụ song song?
Phải chăng một vài bộ phận trong giấc mơ của chúng ta là cảnh tượng thoáng qua của một thế giới song song?
Trong gần 100 năm, khoa học đã bị ám ảnh bởi một bí mật đen tối: rằng có thể tồn tại nhiều thế giới ẩn giấu bí ẩn nằm bên ngoài tầm với của 5 giác quan của con người.
Những người theo thuyết huyền bí từ lâu đã tuyên bố rằng những nơi như vậy thực sự tồn tại. Theo họ, nơi đây đầy rẫy ma quỷ và linh hồn. Khoa học không muốn động chạm đến những phạm trù “mê tín” như vậy, nhưng bắt đầu từ những thập niên 1920 các nhà vật lý đã cố gắng giải mã một phát hiện chẳng mấy dễ chịu. Khi họ cố gắng xác định chính xác vị trí của các hạt nguyên tử như electron, họ nhận thấy điều này là hoàn toàn không thể. Chúng không có một vị trí đơn nhất, và đây là một trong những lý do tại sao các nhà khoa học đang ngày càng trở nên hứng thú hơn với khả năng tồn tại các thế giới song song với thế giới chúng ta.
Cách giải thích hợp lý nhất được đưa ra là các hạt này không chỉ tồn tại trong thực thể vũ trụ như chúng ta vẫn biết. Chúng di chuyển sang các vũ trụ khác, và có vô số những vũ trụ song song như vậy, tất cả chúng đều có đôi chút khác biệt với nhau.
Có rất nhiều thử nghiệm khoa học đã nghiêm túc chất vấn cụm từ cái chết, như chúng ta vẫn thường hiểu.
Theo vật lý lượng tử, một số quan sát nhất định không thể được dự đoán một cách chính xác. Thay vào đó, có một loạt các quan sát tiềm năng, mỗi cái có một xác suất khác biệt.
Lấy ví dụ, có một vũ trụ song song trong đó Napoleon đánh thắng trận Waterloo (trong vũ trụ này ông bị thua trong trận đánh này). Trong một vũ trụ khác Đế quốc Anh củng cố vị thế tại thuộc địa Mỹ (thay vì bị người dân nơi đây nắm quyền kiểm soát và tuyên bố độc lập). Và trong một vũ trụ khác chúng ta thậm chí còn chưa được sinh ra.
Trong một thế giới song song có thể có một bản sao của chính chúng ta. Cuộc đời của người này là giống với chúng ta ở mọi mặt. Tuy vậy, có một số phương diện nhất định chúng ta và bản sao của chúng ta tồn tại sự khác biệt. Có lẽ giờ đây bạn của chúng ta quyết định sẽ tạm ngừng đọc bài viết này, trong khi chúng ta thì tiếp tục. Thời gian biểu của hai người là tương đồng nhưng không giống y hệt nhau bởi hai người đồng thời tồn tại trong các thế giới song song nhau. Trong mỗi từng thế giới song song (quả bóng trong hình) có thể tồn tại một bản sao của chính chúng ta.


Cách giải thích mang tính “nhiều thế giới”, tuyên bố rằng mỗi một trong số các quan sát tiềm năng này sẽ tương thích với một vũ trụ khác biệt, một khái niệm thường được gọi là “đa vũ trụ (multiverse)”.
Đa vũ trụ là một lý thuyết, trong đó vũ trụ chúng ta không phải là một và duy nhất, mà có rất nhiều vũ trụ khác đồng thời tồn tại song song với nhau. Chúng được gọi là các vũ trụ song song.
Tất nhiên, cho đến nay thuyết đa vũ trụ chỉ là một giả thuyết. Sự tồn tại của các Vũ trụ song song chưa được chứng minh và chủ đề này đang được tranh luận sôi nổi trong các nhà vật lý. “Với cách định nghĩa về “vũ trụ’ như vậy, một người có thể cho rằng ý tưởng về một đa vũ trụ sẽ mãi mãi thuộc phạm trù siêu hình học (siêu thường, siêu nhiên).
TS Robert Lanza đã đưa những lý thuyết này tiến một bước còn xa hơn nữa. Ông tin rằng “có vô vàn vô số các vũ trụ, và tất cả mọi thứ có thể xảy ra sẽ xảy ra trong một vũ trụ nào đó”.
Tuy nhiên ranh giới giữa vật lý và siêu hình học lại được quyết định bởi việc một lý thuyết có thể được kiểm chứng qua thực nghiệm hay không, chứ không phải bởi nó kỳ lạ hay bao hàm những thực thể không thể quan sát được. Ranh giới của ngành vật lý đang dần dần mở rộng ra để bao hàm thêm nhiều hơn bao giờ hết những khái niệm trừu tượng (mà từng một thời được xếp vào dạng siêu hình học) như Trái Đất hình tròn, trường điện từ vô hình, thời gian trôi chậm hơn tại vận tốc cao (thuyết tương đối), xếp lớp lượng tử, không gian cong, và các hố đen. Trong vòng vài năm trở lại đây khái niệm đa vũ trụ đã gia nhập danh sách này”, GS Max Tegmark từ Học viện Công nghệ MIT cho hay.
“Vấn đề căn bản của ngành vũ trụ học là các định luật vật lý như chúng ta đã biết đã sụp đổ vào thời điểm xảy ra Big Bang. Một số người tự hỏi có vấn đề gì với điều này, có vấn đề gì khi các định luật vật lý sụp đổ? Đối với một nhà vật lý đây là một thảm họa. Trong cả cuộc đời chúng ta muốn tin vào giả thuyết cho rằng Vũ trụ tuân theo các quy luật có thể biết, các quy luật có thể được viết lên giấy bằng ngôn ngữ toán học nhưng ở đây trớ trêu thay, mảnh ghép trung tâm của bản thân Vũ trụ này lại là một mảnh ghép bị thất lạc nằm bên ngoài các quy luật vật lý”, theo nhà vật lý lý thuyết, Gs Michio Kaku.
"Sự hình dung và trí tưởng tượng có thể mang chúng ta đến những thế giới không thực. Nhưng nếu không có nó chúng ta sẽ chẳng đi đâu cả." – nhà thiên văn học Carl Sagan
Như GS Tegmark đã từng nói: “Khi chúng ta đặt một câu hỏi sâu sắc về bản chất của thực tại, phải chăng chúng ta nên trông chờ một câu trả lời nghe có phần kỳ lạ? Bất cứ khi nào chúng ta mạo hiểm bước qua bên ngoài thế giới thực tại hàng ngày, phải chăng chúng ta nên kỳ vọng sẽ gặp phải những điều kỳ dị, phi thường?”.

Năng lượng của bạn không bao giờ chết

Cái chết không có bất kỳ hình thức thực tại nào trong những viễn cảnh này. Tất cả các vũ trụ khả thi đều tồn tại đồng thời, bất kể sự kiện gì xảy ra trong một trong những vũ trụ đó. Tuy rằng các cá nhân độc lập rốt cục rồi sẽ tự hủy (chết), nhưng cái cảm giác thực tại rằng ‘Tôi là ai!?’ sẽ chỉ hiện hữu dưới dạng thức một nguồn năng lượng với cường độ 20 watt bên trong não bộ. Nhưng năng lượng này không mất đi vào lúc chết. Một trong những tiên đề chắc chắn nhất trong giới khoa học là năng lượng không bao giờ mất; nó không tự sinh ra cũng không tự mất đi [mà chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác hay chuyển từ vật này sang vật khác]”. Nói cách khác, nó được bảo tồn. Loại năng lượng này có thể truyền từ thế giới này sang thế giới khác.

Tầm quan trọng của Ý thức

“Hãy xem xét nguyên lý bất định, một trong những phương diện nổi tiếng và quan trọng nhất trong cơ học lượng tử. Các thí nghiệm đã xác nhận rằng nó được xây dựng vào kết cấu của cái thực tại, nhưng nó chỉ có lý nếu đứng trên quan điểm của thuyết sinh tâm.
Nếu thật sự có một thế giới ngoài đó với các hạt chỉ va đập khắp mọi nơi, thì chúng ta có thể đo lường các tính chất của chúng. Nhưng chúng ta không thể. Tại sao cái tính chất bạn quyết định đo lường ở một hạt lại quan trọng đến vậy?
Hãy xem xét thí nghiệm khe đôi: nếu một người “quan sát” một hạt hạ nguyên tử hay một tia sáng đi xuyên qua hai khe đôi biệt lập trên một tấm chắn, nó sẽ biểu hiện như là một hạt và tạo ra các “dấu vết” cứng trên tấm chắn thứ hai đặt đằng sau hai khe đôi đó chịu trách nhiệm đo lường các lực tác động. Giống như một viên đạn nhỏ, theo logic nó sẽ đi xuyên qua khe này hoặc khe kia.


Nhưng nếu các nhà khoa học không quan sát đường chuyển động của cái hạt này, thì nó sẽ hiển thị trạng thái của các sóng, từ đó tạo ra mô thức giao thoa, cho phép nó cùng lúc đi xuyên qua cả hai cái khe.
Tại sao cái hành động quan sát đơn thuần của chúng ta lại có khả năng thay đổi cái thực tại này? Câu trả lời: Bởi vì thực tại là một quá trình đòi hỏi phải có sự hiện diện của ý thức của chúng ta”, TS Lanza nói.
Chúng ta sẽ không tồn tại nếu thiếu một ý thức. Một trong những lý do TS Robert Lanza nghĩ chúng ta sẽ không chết, là bởi vì chúng ta không phải là một vật thể. Chúng ta là một sinh mệnh đặc biệt. Theo thuyết sinh tâm, không gì có thể tồn tại nếu thiếu ý thức. Hãy nhớ rằng chúng ta không thể nhìn xuyên qua lớp xương bao xung quanh não bộ của chúng ta. Không gian và thời gian không phải là các vật thể cứng, thay vào đó chúng là các công cụ bộ não của chúng ta sử dụng để đan kết mọi thứ lại với nhau. Mọi thứ chúng ta nhìn thấy và trải nghiệm ngay lúc này là một cơn lốc thông tin xuất hiện trong đầu . Không gian và thời gian chỉ đơn giản là các công cụ đóng vai trò sắp xếp mọi thứ lại với nhau.
TS Lanza chỉ ra rằng cái chết không tồn tại trong một thế giới không có khái niệm không gian và thời gian. Không có sự khác biệt giữa quá khứ, hiện tại, và tương lai. Nó chỉ là một ảo giác kiên trì bướng bỉnh. Sự bất tử không có nghĩa là một sự tồn tại vĩnh cửu trong thời gian mà không có điểm kết thúc, thay vào đó nó nằm bên ngoài sự khống chế của thời gian.
Albert Einstein từng nói: “Thực tại chỉ là một ảo giác dai dẳng đến ngoan cố”.
Làm sao chúng ta biết được cái gì là thực tại và cái gì không? Làm thế nào chúng ta biết chắc được bộ não đang không cung cấp cho chứng ta một ảo giác về một thế giới hiện thực?

Theo Message to Eagle