Thiền Ngôn 64

Sống hài hòa




Φ Nếu có thể hãy đối với nhau tử tế và ta luôn luôn có thể đối với nhau như vậy

Φ Tha thứ là mở cửa nhà tù phóng thích cho một người và nhận ra người ấy là chính mình

Φ Hi vọng chẳng bao giờ bỏ rơi ta, chỉ có ta thường bỏ rơi hi vọng Thượng đế cho ta quyền lựa chọn giữa chân lý và nghỉ ngơi, ta hãy chọn lấy một vì không thể có cả hai cùng một lúc

Φ Nỗi cô dơn khủng khiếp nhất là khi ta không hài hòa được chính mình

Φ Cảnh tượng đẹp nhất trên đời là cảnh tượng mà ta đã cùng nhau chia sẽ

Φ Sự mầu nhiệm không phải là đi được trên mặt nước. Sự mầu nhiệm là bước đi trên mặt đất xanh tươi trong chính phút giây nầy

Φ Chính bạn hãy là sự thay đổi mà bạn đang chờ mong ở cuộc đời nầy

Φ Đừng xem trọng bề ngoài vì nó có thể đánh lừa bạn. Đừng xem trọng sự giàu sang vì nó có thể mất dần. Hãy đến với người biết làm bạn cười, vì chỉ có nụ cười mới biến ngày buồn thành vui.

Φ Có những lúc trong cuộc đời, bạn nhớ một người đến nỗi chỉ muốn kéo người ấy ra khỏi giấc mơ để ôm chặt lấy.

Φ Những trí óc lớn lao bàn luận về tư tưởng; những trí óc trung bình bàn luận về sự kiện; những trí óc nhỏ bé bàn luận về con người.

Φ Quan trọng không phải anh chết như thế nào mà anh đã sống như thế nào. Việc chết đi không quan trọng, nó diễn ra nhanh lắm.

Φ Sở dĩ người ta đau khổ chính vì mãi đeo đuổi những thứ sai lầm. Sự chấp trước của ngày hôm nay sẽ là niềm hối hận cho ngày mai.

Φ Một người nếu tự đáy lòng không thể tha thứ cho kẻ khác, thì lòng họ sẽ không bao giờ được thanh thản.

Φ Hủy diệt người chỉ cần một câu, xây dựng người lại mất ngàn lời, xin anh “ đa khẩu hạ lưu tình”.

Φ Vốn dĩ không cần quay đầu lại xem người nguyền rủa anh là ai? Giả sử anh bị chó điên cắn anh một phát, chẳng lẽ anh cũng phải chạy đến cắn lại một phát?

Φ Mong anh đem lòng từ bi và thái độ ôn hòa để bày tỏ những nỗi oan ức và bất mãn của mình, có như vậy người khác mới khả dĩ tiếp nhận.

Φ Cùng là một chiếc bình như vậy, tại sao anh lại chứa độc dược? Cùng một mảnh tâm tại sao anh phải chứa đầy những não phiền?

Φ Anh cứ xem những chuyện đơn thuần thành nghiêm trọng, như thế anh sẽ rất đau khổ.

Φ Nói một lời gian dối thì phải bịa thêm mười câu không thật nữa để đắp vào, cần gì khổ như vậy?

Φ Đến là ngẫu nhiên, đi là tất nhiên. Cho nên anh cần phải "tùy duyên mà hằng bất biến, bất biến mà hằng tùy duyên"

Φ Đa số người cả đời chỉ làm được ba việc: dối mình, dối người, và bị người dối.

Φ Hận thù người khác là một mất mát lớn nhất đối với mình.

Φ Hãy đến nơi bạn thích, hãy trở thành người mà bạn muốn. Bởi lẽ, bạn chỉ có một cuộc đời và một cơ hội để thực hiện tất cả những gì mong mỏi.

Φ Chúc bạn có đủ hạnh phúc để được dịu dàng, đủ từng trải để được mạnh mẽ, đủ nỗi buồn để biết cảm thông, đủ hy vọng để biết hạnh phúc.

Φ Người ta sinh ra thì yếu mềm, khi chết thì cứng lại . Thảo mộc sinh ra thì mềm dịu, khi chết thì khô cứng, cho nên cứng rắn, cáu giận là biểu hiện của chết, mềm dẻo, khiêm nhường là dấu hiệu của sự sống…

Φ Đừng mất thì giờ phân định việc thị phi cho rành mạch đen trắng trong khi tất cả đều chỉ là tương đối mà thôi. Cái đúng với người này có thể sai với người khác, cái phải ở chỗ kia có thể trái ở nơi nọ, cái đang đúng lúc này không hẳn sẽ đúng về sau…

Φ Ra đời hai tay trắng. Lìa đời trắng hai tay. Sao mãi nhặt cho đầy. Túi đời như mây bay.

Φ Càng trưởng thành, bạn sẽ nhận ra rằng tranh luận đúng sai hơn thua với người khác đôi khi không còn quan trọng nữa. Quan trọng hơn cả là chỉ muốn bình yên.

Φ Nếu anh không muốn rước phiền não vào mình, thì người khác cũng không cách nào gây phiền não cho anh. Vì chính tâm anh không buông xuống nỗi.

Φ Hãy để trí óc con người tự do. Nó phải được tự do. Nó sẽ được tự do. Sự mê tín và giáo điều không thể giam cầm được nó.

Φ Con người chỉ trở thành người nhờ trí thông minh, nhưng chỉ nhờ trái tim con người mới là người.

Φ Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ, chính vì anh hiểu nó quá ít, anh không có thời gian ở chung với nó. Nhưng rồi một ngày nào đó khi anh hiểu sâu sắc, anh sẽ phát hiện nó vốn không đẹp như trong tưởng tượng của anh.

Φ Sống một ngày là có diễm phúc của một ngày, nên phải trân quý. Khi tôi khóc, tôi không có dép để mang thì tôi lại phát hiện có người không có chân.

Φ Đừng khẳng định về cách nghĩ của mình quá, như vậy sẽ đỡ phải hối hận hơn.

Φ Người che đậy khuyết điểm của mình bằng thủ đoạn tổn thương người khác là kẻ đê tiện.

Φ Đừng gắng sức suy đoán cách nghĩ của người khác, nếu anh không phán đoán chính xác bằng trí huệ và kinh nghiệm thì mắc phải nhầm lẫn là lẽ thường tình.

Φ Nếu một người chưa từng cảm nhận sự đau khổ khó khăn thì rất khó cảm thông cho người khác. Anh muốn học tinh thần cứu khổ cứu nạn, thì trước hết phải chịu đựng được khổ nạn.

Φ Thế giới vốn không thuộc về anh, vì thế anh không cần vứt bỏ, cái cần vứt bỏ chính là những tánh cố chấp. Vạn vật đều cung ứng cho ta, nhưng không thuộc về ta.

Φ Ta không được chọn nơi mình sinh ra. Nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống.

Φ Lặn xuống đáy lạc thú, chúng ta mang lên nhiều sỏi hơn là ngọc trai.

Φ Anh có thể có tình yêu nhưng đừng nên dính mắc, vì chia ly là lẽ tất nhiên.

Φ Có lòng thương yêu vô tư thì sẽ có tất cả.