Thiền Ngôn 69



Niềm vui đời người



1. Thuốc tốt trên đời này, mỗi một loại thuốc chỉ có thể chữa một loại bệnh; còn thuốc tốt của tâm linh, trí tuệ và từ bi thì có thể chữa trị tất cả mọi đau khổ.

2. Con người vẫn hay than phiền không thể tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn, nhưng kỳ thực, trước giờ nó vẫn ở sâu trong lòng, bạn không cần phải tìm kiếm. Chỉ cần bạn có thể giữ tâm bất động, không “vì dục vọng mà cực khổ, bận rộn suốt cả ngày” thì tự nhiên sẽ cảm nhận được sự tồn tại của nó.

3. Khi trong lòng bạn ngập tràn sự yên vui, thì đi đến đâu cũng đều là hoan hỷ tự tại; khi trong tâm tràn đầy trí huệ thì một cành hoa, cọng cỏ cũng khiến bạn thấy được chân lý.

4. Thế giới mà bạn đang nhìn thấy, chỉ là phản ứng của nội tâm. Trong lúc tâm trạng cởi mở, nhìn thấy ai cũng là bạn bè thân thiết; còn khi đang buồn bực, đi đâu cũng chỉ thấy những khuôn mặt đáng ghét.

5. Mọi người đều cho rằng giàu có và nổi tiếng đồng nghĩa với vui vẻ. Nhưng thực ra, nếu trong lòng bạn ngập tràn niềm vui, bạn vốn dĩ không cần danh lợi. Còn nếu trong lòng bạn không có niềm vui, hiển nhiên là có được giàu có và nổi tiếng của cả thế giới cũng không có ý nghĩa gì. Nếu bạn chỉ biết suốt ngày bận rộn mong kiếm được nhiều tiền hơn và bảo vệ sự giàu có của bạn, thì thật ra đối với bạn mà nói, chúng đã không có lợi ích thực sự nào nữa rồi.

6. Nếu bạn nhìn cuộc đời bằng đôi mắt phán xét, thế giới này sẽ chỉ toàn những người có khiếm khuyết; nhìn bằng đôi mắt kiêu ngạo, thế giới này sẽ chỉ toàn những người thấp hèn và ngu ngốc; nhìn bằng đôi mắt trí tuệ, bạn sẽ phát hiện ra rằng mỗi người bạn gặp phải, đều có những điểm đáng để bạn học hỏi và tôn trọng.

7. Người có trí tuệ, khi ở một mình sẽ quản thúc được tâm của mình và coi đó là cơ hội tốt để tự kiểm điểm bản thân. Còn khi tiếp xúc với người khác, họ sẽ giử cái miệng của mình và coi đó là cơ hội để khiêm tốn học hỏi.

8. Kẻ tự biết mình là ngốc thì không phải kẻ ngốc, còn kẻ tự cho mình là thông minh thực ra lại là kẻ ngốc trong số những kẻ ngốc.

9. Mỗi một người bạn gặp hàng ngày đều là thầy của bạn: Người thông thái dạy đạo lý từ bi, người ngang ngược dạy bạn đạo lý nhẫn nhục.

10. Tất cả mọi người, tất cả mọi sự vật trên thế gian này đều là có sự liên quan, hỗ tương với nhau. Trong lúc cho đi, thật ra là bạn đang làm lợi ích cho chính mình. Vũ trụ, vạn vật đều là nhất thể. Khi bạn làm hại mặt đất, dòng sông và các sinh linh sống trên đó, thật ra là bạn đang làm hại chính mình. 11. Nếu như bạn muốn thường xuyên vui vẻ, đừng đem niềm vui đặt vào những thứ phù phiếm bề ngoài. Hãy xem sự giàu có của bạn, nhà và xe của bạn đều là mượn của người khác, lợi dụng chúng thật tốt, nhưng không được si mê chúng. Chỉ cần làm được như vậy bạn sẽ hưởng thụ được một cuộc đời đơn giản nhưng vui vẻ.

12. Tài sản lớn nhất của đời người chính là sức khỏe, sự giàu có lớn nhất chính là sự thỏa mãn, thắng lợi lớn nhất chính là không tức giận, thành tựu lớn nhất không gì hơn chính là dù ở bất cứ nơi đâu, bất cứ lúc nào đều ung dung tự tại.

13. Nếu như vấn đề có thể giải quyết, bạn không cần phải lo nghĩ. Nếu vấn đề không cách nào giải quyết, bạn có lo nghĩ mấy cũng không giúp ích được gì.

14. Mọi người đều thích có thể sống tự chủ, nhưng nếu như bạn nghe người khác nói câu gì đó khó chịu liền nổi nóng, thì bạn chính là đang giao quyền tự chủ cho người khác, rồi dần dần, ngoài bản thân bạn ra, mọi người đều trở thành chủ nhân của tâm bạn. Nếu bạn muốn có thể sống tự do tự tại, thì bạn nên đi học cách làm chủ tâm của mình trước.

15. Tâm là nguồn gốc của sự an vui và cũng là nguồn gốc của sự đau khổ. Thân – khẩu – ý do một cái tâm chứa đầy hận thù và tham vọng gây ra thì chỉ mang đến đau khổ; ngược lại, những hành động, suy nghĩ, lời nói mà xuất phát từ một cái tâm thiện lành thì điều mang lại chính là phúc lạc.

16. Mưa gió không thể làm tổn hại tảng đá to một chút nào, cũng vậy, lời nói ác độc và công kích không thể làm hại đến một người “vô ngã”. Một người “vô ngã” chính là người đã vượt qua được các tầng thứ của sự tức giận, ngu si, ganh tỵ, chấp bám; và đó chính là người hưởng thụ được niềm vui thực sự, vì mọi đau khổ trên đời này, không thể làm tổn hại một sinh mệnh “vô ngã”.

17. Buông bỏ một chút ít bám chấp, bạn sẽ có một chút ít tự tại; buông bỏ thêm một chút bám chấp, bạn sẽ có thêm một chút tự tại, khi đã buông bỏ hoàn toàn, bạn sẽ kinh nghiệm được hoàn toàn niềm vui tự tại.

18. Khi bạn đúng, bạn không cần phải nói gì cả; khi bạn đuối lý, bất luận bạn có nói gì cũng vô ích. Bởi, “nếu như bạn là bên đúng, bạn không cần thiết phải nổi giận, nếu bạn là bên sai, bạn không có tư cách để nổi giận.” Đây mới là trí tuệ thực sự.

19. Đối với một người không biết rõ sống chết mà nói, đời người là một chuyện khiến người khác phiền não. Nhắc nhở mình rằng cái chết sẽ đến bất cứ lúc nào, chính là khuyến khích bản thân không được sống uổng phí mỗi ngày.

20. Đối với một người bình thường mà nói, đời người chính là một hành trình bất tận, nơi mà niềm vui thì ít, phiền não thì nhiều. Nhắc nhở mình rằng cái chết sẽ đến bất cứ lúc nào, chính là khuyến khích bản thân không được sống uổng phí mỗi ngày.

21. Căm hận một người là một chuyện rất phí tinh thần, nếu như bạn không thích người đó, tại sao phải phí tinh thần vì anh ta? Nếu như bạn thích người này, vậy tại sao chỉ vì một chuyện nhỏ mà lại đi căm hận anh ta?

22. Nếu bạn vì một câu nói của người khác mà nổi nóng tức giận, hoặc lâng lâng, thì thật ra là tâm của bạn đang bị người khác chi phối. Kỳ thực, đem niềm vui của bản thân phó thác vào một câu nói tùy tiện của người khác, chính là một việc làm rất ngu xuẩn.

23. Tâm của bạn luôn không ngừng nói: “Tôi cần có cái này, tôi cần có cái kia” nhưng bạn nhớ là đừng để ý đến yêu cầu của nó. Bạn đã có mọi thứ bạn cần có rồi, nhưng bạn lại mãi mãi không thể nào có được tất cả mọi thứ mà bạn muốn có, mà tôi có thể cam đoan với bạn, cho dù không có những thứ đó, cuộc đời của bạn vẫn có thể rất tự tại vui vẻ.

24. Tại sao lại không có ai lớn tiếng cãi vả với một tảng đá vậy? Bởi vì sự im lặng của tảng đá sẽ làm kẻ khiêu khích gây sự không cách nào ra tay. Khi bạn có thể im lặng giống như tảng đá, kẻ gây sự sớm muộn cũng mất hứng thú mà bỏ đi chỗ khác.

25. Ngạo mạn sẽ không làm bạn có được sự tôn kính của người khác, khiêm tốn ngược lại sẽ làm cho người khác tôn kính.

26. Cái chết thì không đáng sợ. Có sinh thì tất nhiên có tử; từ lúc chui ra khỏi bụng mẹ, thực ra, mỗi một ngày là chúng ta đều đang tiến dần đến cái chết rồi. Kỳ thực, cái đáng sợ và đáng buồn thực sự là : chưa từng làm gì giữa lúc sống và chết cả.

27. Thích nghe lời khen, không thích lời phê bình của người khác; ham muốn danh lợi, không muốn mất đi chúng, những tâm trạng này đều giống như dây xích, xích chúng ta và nội tâm đau khổ lâu ngày lại với nhau. Chỉ khi vượt qua được chúng, chúng ta mới có thể kinh nghiệm được tự tại và niềm vui.

28. Muốn tạo cho mình một đời sống vui vẻ thật ra rất đơn giản, bạn chỉ cần hai loại nguyên liệu. Một cách thức sống đơn giản và một trái tim tràn đầy sự biết ơn. Sống một cuộc sống rất đơn giản, làm một người thành thật; bí quyết của niềm vui chẳng qua chỉ như vậy mà thôi. Thay vì phải canh cánh trong lòng với dục vọng không thể làm được, chi bằng cảm thấy biết ơn và thỏa mãn với những gì bạn đã có.

29. Muốn bản thân không bao giờ phải thất vọng trong cuộc đời, cách tốt nhất chính là đối với con người và bất cứ sự việc gì đều không mong cầu. Khi trong lòng không có mong cầu, bạn sẽ không bao giờ còn cảm thấy mất mát gì cả.

30. Niềm vui trong đời người không liên quan gì đến việc bạn có bao nhiêu tài sản. Trong lúc bạn thiếu thốn tiền của, bạn ngày nhớ đêm mong muốn có được nó. Khi bạn có được tiền của, bạn sẽ ngày đêm lo sợ là mất đi nó. Thật ra niềm vui đến từ sự sở hữu chỉ tồn tại trong chốc lát, bất luận bạn giàu hay nghèo thì đều sẽ đau khổ như nhau. Muốn tìm kiếm niềm vui, bạn cần phải tìm đúng chỗ – và đó chính là tâm của mình.