Ba điều chuốc oán


Hồ Khưu Trượng Nhân nói với Tôn Thúc Ngao: “Có ba điều chuốc oán, ông có hiểu chưa?”
Tôn Thúc Ngao nói: “Tôi chưa biết”.
Trượng Nhân nói: “Tước vị cao, người ta ganh. Quyền thế lớn, người ta ghét. Lợi lộc nhiều, người ta oán”. Tôn Thúc Ngao nói: “Không chỉ luôn luôn như thế. Tước vị tôi càng cao, thì tôi càng xử nhún nhường hơn. Quyền thế tôi càng lớn, thì tôi càng ở khiêm cung hơn. Lợi lộc tôi càng nhiều, thì tôi càng chia sớt cho người chung quanh. Như thế làm gì bị thù oán của thiên hạ”.
Khi Tôn Thúc Ngao bệnh nặng, lúc gần chết kêu con dặn: “Nhà vua muốn phong đất cho ta. Ta đã từ chối. Sau khi ta chết, thế nào vua cũng phong cho ngươi. Ta không bằng lòng ngươi lãnh những đất tốt. Nếu phải nhận thì giữa Sở, Việt có ngọn núi không tốt, mà tên nó cũng không đẹp, hãy nài miếng đất ấy, thì khỏi sợ ai nhòm ngó”.
Tôn Thúc Ngao chết. Vua phong đất cho người con. Y theo lời cha dặn, người con xin phong cho mình miếng đất ấy. Con cháu đời đời giữ nó không mất