Dòng đời


Ta ra đời giống như bước xuống một chiếc thuyền xuôi dòng sông vô định về miền đất hứa. Thời gian là dòng sông trôi chảy không ngưng nghỉ. Cuộc đời là con thuyền phiêu dạt, bập bềnh, chìm nổi trong bể dâu. Người xuống thuyền mang theo nhiều ước mơ, hi vọng, nhưng thuyền đời đâu được êm xuôi và dòng sông thời gian đâu phải lúc nào cũng phẳng lặng. Thời gian có lúc yên nghỉ, tỉnh lặng nhưng cũng có lúc giông to, gió lớn. Cuộc hành trình về miền đất hứa trải qua nhiều cuộc hội ngộ, chia ly. Có khi lưu luyến rổi lại lìa xa. Có khi đang nồng ấm rồi chợt phai nhạt. Có những giấc mơ chan hòa hạnh phúc, nhưng cũng có những vết thương đau nhói tâm cang.
Đầu đời hùng hục dấn thân, cuối đời phải học cách buông bỏ. Ngày hôm qua chỉ là một cái bóng - hạnh phúc hay bất hạnh, đôi khi quá lớn phủ mờ hiện tại. Hôm qua đã qua rồi… Cái gì phải quên là quên, có nhớ nhung mãi cũng chỉ là hoài niệm. Dòng thời gian con người chỉ có ba ngày. Ngày hôm qua đừng để xa rồi mới trân trọng, ngày hôm nay đừng để qua rồi mới tiếc nuối, và ngày mai đừng để sắp đến mà chưa chuẩn bị được gì. Con người đến ngẫu nhiên, sống thuận theo tự nhiên, nổ lực tận sức là đương nhiên và mất đi là tất nhiên.
Làm người rất khó, đâu phải dễ. Muôn sự do lòng tham, giành giựt lẫn nhau rồi sinh ra sân si, trôi nỗi trong cõi luân hồi. Làm cách nào ra khỏi chốn nầy, thì ta đó, đừng sanh sự, đừng tạo nghiệp, chấm dứt những dính mắc, trở về nơi đạm bạc, lương thiện thuần khiết thì tìm ra được bến bờ tươi sáng.
Đằng sau những hào quang chói lọi là những thăng trầm sóng gió. Đằng sau những hành động dũng cảm là những trái tim nồng nàn. Đằng sau những thành công là những nỗ lực kiên trì. Cho dù thế gian hỗn loạn, ta phải tự mình bước đi. Tương lai tươi sáng không hẳn là nơi có ánh sáng mặt trời, những nơi sương lam mờ ảo là nơi cảnh vật đẹp nhất. Không cần vội vã đi tìm hạnh phúc. Hạnh phúc khi ta không bỏ lở dịp hoa nở, không bỏ hẹn đêm trăng mờ... Cuộc sống hạnh phúc là lấy trầm mặc để suy nghiệm bản thân, lấy nụ cười để đáp lễ người ngoài, lấy trái tim yêu thương để làm tươi mát những gì khô khan cằn cỗi. Không cần phú quý vinh hoa, cuộc sống bình thường, vụn vặt, có mảng sáng, mảng tối, nhưng không bao giờ đen tối vĩnh viễn, dứt đi cái sinh sự, cái nghiệp duyên, trở về trái tim nguyên sơ thì bao giờ cũng tươi đẹp, an lành.

Lê Tấn Tài