Sự tuyên truyền giả dối


Dù ta nghe sự tuyên truyền với thái độ hoàn toàn vô ý thức, ta vẫn bị tuyên truyền chiếm đoạt mà không hề hay biết.
Ta cần phải rất cẩn thận trong việc lập lại bất cứ điều gì mà mình không thực sự hiểu biết, vì như vậy tự mình trở thành một kẻ tuyên truyền giả dối .
Lập đi lập lại những khẩu hiệu, những lời nói để tự thôi miên mình, mê hoặc những cảm giác và bị kẹt trong những ảo ảnh.
Theo Krishnamurti xã hội đương thời rất sợ ta trở nên một người hoàn toàn độc lập, tự chủ, không bị ảnh hưởng của sự giáo dục gò bó, không bị ảnh hưởng của các chánh trị gia, hoặc không bị ảnh hưởng của các tôn giáo. Họ muốn ta trở nên một con người hoàn toàn lệ thuộc vào những điều mà họ đã vạch sẵn, và ta chỉ có một con đường để đi; họ dùng mọi cách để tuyên truyền, bóp méo sự thật; mà sự sống thì luôn luôn đổi thay, thiên hình vạn trạng, có xấu có đẹp, có khổ có sướng, có ác có thiện…ta phải tự dấn thân và khám phá lấy, đó mới là tự do hoàn toàn, không lệ thuộc vào bất cứ ai, chỉ có ta và thực tại, chỉ có ta và sự sống.
Khi đã tụ họp lại thành một đám đông, một đoàn thể, một tổ chức...dù chánh trị hay tôn giáo, thì sẽ phát sinh ra sự tuyên truyền giả dối để củng cố, đề cao cho đoàn thể của mình; tự đánh bóng cái ta, gia đình ta, nước ta, đoàn thể của ta, tôn giáo của ta...Chính vì sự tuyên truyền giả dối đó mà chúng ta không còn thấy được sự thực. Các nước còn có cả một bộ máy tuyên truyền tinh vi để bóp méo sự thực và các hãng tư nhân quảng cáo láo khoét để trục lợi.
Phần đông đời sống chúng ta nhợt nhạt, buồn tẻ, máy móc và mất hẳn hứng thú...Chúng ta đọc nhiều sách báo, lo tích trữ kiến thức đủ loại để làm phương tiện cho những cuộc nói năng ba hoa vô bổ. Nếu tất cả mọi thứ ấy không làm ta thỏa mãn thì ta mượn những chất ma túy để làm lớn rộng phạm vi tư tưởng, gây nên những ảo tưởng…Sự thể đó đã diễn ra trên toàn thế giới, những chất ma túy, chất L.S.D…những chất này đã kích thích cho cảm giác gia tăng và tạo cho chúng ta những tâm thái ảo giác, mộng tưởng.
Nhân loại đã sống trong hơn 2 triệu năm rồi, luôn luôn rập khuôn theo một khuôn mẫu nội tâm. Mặc dầu đã có những biến đổi vĩ đại bên ngoài, nhưng về nội tâm bên trong, chúng ta vẫn luôn luôn trước sao sau vậy không hơn không kém : vẫn tham lam, ghen ghét, đầy dục vọng, tranh đua giành giựt, vẫn vô liêm sỉ, tàn bạo, ích kỷ, vẫn cấu xé lẫn nhau, nhằm làm gia tăng, làm tốt đẹp địa vị cùng uy tín của mình. Sự thể ấy đã diễn ra hàng nghìn năm rồi và trong suốt khoảng thời gian đó con người đã đau khổ, khổ đau đã là nghiệp dĩ của thân phận con người, con người sợ sống, sợ chết. Vì sợ, nên họ tạo bày ra những phương cách để lẩn trốn, tạo ra những thần thánh, họ bị lăn lóc cuốn hút trong một trận cuồng phong giải trí phóng tâm. Chúng ta đã sống như vậy đó; chúng ta chấp nhận, cho như vậy là lẽ thường.
Con người đã làm hết mọi cách, nhưng rõ ràng là con người đã thất bại…Điều quan trọng chính là cuộc sống hằng ngày của chúng ta, chúng ta phải giải quyết ngay lập tức, ngay bây giờ, chứ không phải trong tương lai .