XIN CON MẮT


Thiền sư Vân Nham đang bện giày cỏ, Thiền sư Động Sơn từ chỗ khác đi ngang qua, vừa thấy liền hỏi: - Kính bạch thầy! Thầy có thể ban cho con một món đồ được không?
Thiền sư Vân Nham đáp:
- Ông nói ra thử xem!
Thiền sư Động Sơn liền nói:
- Con định xin con mắt của thầy.
Thiền sư Vân Nham rất bình tĩnh đáp:
- Ông xin con mắt, thế con mắt của ông ở đâu?
Động Sơn nói:
- Con không có con mắt!
Thiền sư Vân Nham mỉm cười, nói:
- Nếu ông xin được con mắt, thì đặt nó ở đâu?
Thiền sư Động Sơn không có lời đáp lại. Thiền sư Vân Nham lúc ấy rất nghiêm túc, nói:
- Sự thật thì con không phải xin con mắt.
Thiền sư Vân Nham cuối cùng không chấp nhận cách nói pháp trước sau mâu thuẫn này, liền đối mặt với Thiền sư Động Sơn hét lớn tiếng:
- Ông hãy đi ra ngoài giùm ta!
Thiền sư Động Sơn không hề biến sắc, vẫn rất thành khẩn trình bạch:
- Con có thể đi ra, nhưng không có con mắt thì làm sao thấy rõ đường đi?
Thiền sư Vân Nham chỉ tay vào ngực, nói:
- Đây chẳng phải đã sớm cho ông rồi sao? Ông lại nói là nhìn không thấy!
Thiền sư Động Sơn cuối cùng ngay lời nói ấy được tỉnh ngộ.