Quá An Long

Thuỷ quốc vi phong chính khả nhân
Thanh tôn khuynh tận tống dư huân.
Lô hoa sắt sắt triều thôn ngạn,
Thiên sắc y y nhạn một vân.
Tiệt phố ngư yên chung vận tiểu ,
Toái than lỗ bạo dạ lương phân .
Ngọc kinh thiên lý tình vô nại ...
Giang, Hán đình chu khán đẩu văn .

TRẦN QUANG TRIỀU
Ði trên sông An Long

Trên sông gió nhẹ mơn man,
Rượu trong, chiều xuống mênh mang, nghiêng bầu
Nước dâng, xào xạc khóm lau
Nhạn chìm mây biếc nhuộm màu trời xanh.
Chuông ngân khói bến bồng bềnh
Chèo khuya tung nước xô ghềnh lạnh thay !
Kinh xa tưởng nhớ vơi đầy
Thuyền neo sông vắng đêm này ngắm sao .
Trần Quang Triều (1286-1325) là con trai cả của Trần Quốc Tảng, cháu nội của Hưng Ðạo Vương Trần Quốc Tuấn. Năm 14 tuổi được phong tước Văn Huệ Vương. Tài cả văn lẫn võ, tuy nhiên ông không ham công danh phú quý, khi vợ mất ông đã có ý muốn cáo quan về. Cuối cùng được về ẩn cư nơi am Bích Ðộng, gần chùa Quỳnh Lâm, nay thuộc huyện Ðông Triều, tỉnh Quảng Ninh, lập ra thi xã Bích Ðộng xướng họa cùng các bạn thơ như Nguyễn Sưởng, Nguyễn Trung Ngạn... Năm 1324 vua Trần Minh Tông triệu ông ra gánh vác việc nước, nhưng chẳng được bao lâu thì mất. Tác phẩm của ông còn tập Cúc Ðương Di Cảo đã thất lạc, hiện chỉ còn một ít bài thơ .