KHÓC CON

Mẹ cha cúi mặt lặng thinh,
Vết thương thù hận, một mình con mang.
Xác con nằm đó vở tan,
Quê hương rực đỏ lửa nhang mãn phần.
Con ơi rời bỏ dương trần,
Nến soi mờ ảo, nhạt dần thiên quang.
Cõi âm chắc cạn suối vàng,
Mẹ cha đỗ lệ dâng tràn cho con.

Lê Minh Uyên
Cuối năm Tân Hợi