TÌNH CÂM
Chừ đây trang sử tình đầu
Mấy phen ôm ấp đọng sầu mắt xanh
Hé môi ngại giấc mơ lành
Bút nghiên phơi một mảnh tình héo hon .
Người nơi cửa ngọc lầu son
Tôi thân gió bụi nước non lạc loài.
Quen nhau từ thuở miệt mài
Sử kinh nặng nợ, vở bài xe duyên .
Mấy lần bóp trán nằm đêm
Mấy lần thổn thức cho niêm trái ngang .
Duyên đâu ai khiến bẽ bàng ?
Tình đâu ai để riêng mang một mình !
Đẹp gì một kiếp hàn sinh
Tơ vương lộn mối sầu tình thiên thu !
Sự lòng gió gọi thâm u
Đốt hương nghìn nén tìm câu đá vàng .
Lá xanh rồi lá rơi tàn
Tình câm ta mãi ngỡ ngàng tình câm .
Trăng buông trãi lạnh chiêu nằm
Biết đâu Hiệp phố mà mong châu về .
1958
|