BIỂN SÓNG TÌNH CHAO


Gom tóc rối nhẩm tình xa từ đó
Bao tháng năm ươm mộng mọc thơ sầu
Cuộc tình buồn ủ hạt giống thương đau
Đêm trở giấc cửa hồn hoang bỏ ngỏ

Tuổi mộng mơ biển đời em sáng rỡ
Gió lộng tóc mềm hương mặn trời đêm
Ta yêu người cơn sóng vỗ triền miên
Tình giong ruổi trên thuyền chao biển động

Ta vương lưới trong vňng tay bủa rộng
Trời tháng giêng em thả nổi ghe mành
Tình bồng bềnh theo luồng nước mong manh
Ta choáng ngợp đợt sóng tình say vội

Trong thoáng chốc cơn bão về dữ dội
Đắm thuyền tình vỡ nát tuổi bình yên
Ta lang thang theo dòng chảy đắm chìm
Lưu luyến bóng rừng dừa xanh tươi mát!

Từng ngày qua uống giọt đời chua chát
Kỷ niệm xưa trong cơn khát đường dài
Vét cạn tình nồng, gạn chút tình phai
Chưng rượu đắng lên men đời say túy !