NGÃ RẼ

Vẫn là tà áo lụa bay,
Vờn trong nắng xế, gót giày rạng đông.
Vẫn cánh môi đỏ nụ hồng,
Cho soan lả ngọn buồn hong tơ trời !
Qua cầu êm ả dòng trôi,
Mà dưng, tôi lại bồi hồi, gặp em.
Nỗi gì choáng ngợp con tim,
Nửa ngây men rượu say mềm, mắt nai .
Nửa bâng khuâng, dáng trang đài
Vai nghiêng tóc đổ chia hai bóng chiều.
Phải chăng sóng động mùa yêu,
Theo con nước lớn dập dìu si mê ?
Đường chia ngã rẽ, đi về,
Em sang bên ấy cập kê tuổi đời,
Lối mòn, sải bước đơn côi,
Tôi nghe từng giọt đắng môi tuổi buồn !