Cho Trinh tuổi sân trường
Ước chi giữ được mây trời
Che cơn nắng hạ Sài Gòn lối xưa
Ngọn nồm thổi mát song thưa
Bên hiên nhà cũ cánh dừa ru đêm
Phải chi em thích hoa sim
Tôi đem nhuộm tím con tim thuở nào
Đường mòn guốc nhỏ xôn xao
Giờ tan lớp tối tôi thao thức chờ
Phải chi biết em yêu thơ
Từng đêm nhả mật thấm tờ giấy trao
Ngu ngơ thơ chửa ngọt ngào
Bằng tình tôi đậm rót vào mật hương
Nếu tình không kết tơ vương
Thì đâu mỗi buổi tan trường đứng trông
Gió bay tóc xõa hương nồng
Tôi như lạc giữa rừng trầm quế châu
Nếu không là mối tình đầu
Đã đem trút cả gánh sầu bến sông
Ngày em rời bến theo chồng
Hồn tôi cặp mạn thuyền rồng – nước trôi
Phải chi ngày ấy ngỏ lời !!!



PHẢI CHI NGÀY XƯA