Nhân sinh



Có một chỗ để ở
Có một việc để làm
Có thêm một gia đình
Cả một đời linh tinh lo tính
Từ đấy có gay go đối phó
Từ đấy có nhọc nhằn tân toan
Một chuỗi dài so le sướng khổ

Đến một lúc nào đó
Thấy ể mình nhức xương
Thấy ngại đi đường trường
Nghĩ đường trường mà oải
Đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh

Từ nhỏ oắt đến lớn
Ai cũng đi đường này
Từ đứa bé ê a hôm nay
Đến cụ ông cụ bà mới đi về cõi
Cả những người yên vị bàn thờ
Nhìn lũ cháu con tiếp nối

Cứ theo đấy mà đi
Một đường nhân sinh có vậy !
Nén tiếng thở dài
Ờ con đường nhân sinh là vậy !