Quang Tuấn

NHẬN DIỆN



Sao thấy bóng người khuất khói sương
Ngu ngơ đi giữa cõi vô thường .
Tâm không thoát khỏi thân ràng buộc
Tình chẳng vượt ngoài ý vấn vương .
Ðầu hướng lên trời lo Ðịa Ngục
Chân lê dưới đất mộng Thiên Ðường .
Thấp cao ôi cũng phù vân cả
Chung cuộc còn chăng một nắm xương .