NHỚ HUẾ QUA DÁNG EM

QUANG TUẤN




Đường về lưu luyến nặng hành trang
Nhớ Huế qua em dáng dịu dàng
Chiếc nón bài thơ nghiêng Vỹ Dạ
Câu hò mái đẩy vẳng Hương Giang .

Nhớ Huế mùa Thu san sát mây
Có em e ấp dáng Thu gầy
Thấp thoáng Đông Ba tà áo trắng
Qua cầu Gia Hội gió bay bay ...

Gờn gợn làn Thu trong mắt em
Thuyền tôi chao sóng giữa hồ êm
Nhớ dòng An Cựu ngâm trong vắt
Lấp lánh trăng vàng gối sóng đêm .

Ngõ trúc em đi lá thở dài
Tóc thề lộng gió rối bờ vai
Sầu lên đỉnh tháp chùa Thiên Mụ
Nhớ bóng mây chiều tha thướt bay.

Đồng Khánh em về phố chợ xa
Áo em loang bóng sương la đà
Trường Tiền nối nhịp dài mong nhớ
Khắc khoải chờ em qua bước qua .

Lối cỏ Nội Thành hôn bước em
Khoan thai, từ tốn dáng Kim Liên
Em đi mang trọn hồn mây nước
Và cả hồn tôi theo gót sen .

Em về xóm nhỏ cuối Nam Giao
Hoa lá bên em thắm sắc màu
Thoang thoảng lối quanh vườn nắng mới
Gió lồng hương tóc lẫn hương cau .

Huế vẫn cùng em đẹp cố đô :
Vân Lâu, Bến Ngự đọng buồn xưa
Bóng em duyên dáng bên thành cổ…
Lưu mãi lòng người những mộng mơ .