KHÉP MỞ


vành mi mỏng khép vòm trời
ngàn năm còn ngủ bên đời hỡi em
giấc nào nối mộng triền miên
quên tình thiên cổ quên phiên chợ người
đầu ngành để dấu son tươi
lầu không xiêm trắng tơi bời lòng thu
chiều nào ta bước phiêu du 
trời nam biển bắc gợi sầu giai nhân
ánh dương mờ nhạt lầu xuân
ngửa tay xin một chút hương sắc người
vành mi mỏng mở khung trời
ta say tếch dặm xa đời hư không