MỘT THOÁNG TÔI

Một thoáng tôi đi quanh mùa xuân Nghe thơm mùi tóc nhớ hương rừng Con tim xao xuyến mùa trăng cũ Chùng bước chân đời ... chút nắng bâng khuâng Một thoáng tôi về bên ngõ xưa Khóm tường vi trắng nở trái mùa Và em như cũng ngồi trang điểm Tươi thắm môi cười ... bên chắn song thưa Một thoáng tôi ngồi nghe em ca Lời ca như tiếc tuổi xuân qua Với tay giữ lại nhưng không kịp Buông phím hôn mê .... thôi thế đã già Một thoáng tôi bơi qua dòng sông Nghe ai tình tự giữa mênh mông Khổ đau lắng xuống nên thường gặp Hạnh phúc như mây ... mây cứ bềnh bồng Một thoáng tôi nhìn xuyên bóng đêm Thấy ai ngồi thổn thức bên thềm Mà nghe chua xót dâng lên mắt Mùa đã thay rồi ... tiếc nữa chi em!