NGƯỜI Ở LẠI

Người đi rồi .... mình tôi ở lại Dựa đỉnh sầu tiếc nhớ khôn nguôi Chiều vẫn vàng, mây trắng ngập ngừng trôi Nghe rã mục chút bọt bèo hạnh phúc Người đi rồi ..... nỗi buồn thôi thúc Ôm chặt tôi tê điếng, rã rời Thế là thôi hạnh phúc cả một đời Ai rao bán cho người mua mặc cả Người đi rồi .... vần thơ khắc khoải Mắt lệ mờ thao thức canh thâu Cất giọng ngâm, hời hợt khối tình sầu Cho dĩ vãng hòa tan thành câm nín Người đi rồi .... có còn lưu luyến Như lá thu sót lại trên cành Dù biết rằng cuống lá rất mong manh Như tâm sự của tôi - người ở lại !