Áo lụa Hà Đông
Nguyên Sa Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mát bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn mà mua thu dài lắm ở chung quanh linh hồn anh vội vã vẽ chân dung bay vội vã vào trong hồn mở cửa |
gặp một bữa, anh đã mừng một bữa gặp hai hôm thành nhị hỹ của tâm hồn thơ học trò anh chất lại thành non và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu em không nói đã nghe từng gia điệu em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh anh trông lên bằng đôi mắt chung tình với tay trắng, em vào thơ diễm tuyệt em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết trời chợt mưa, chợt nắng, chẳng vì đâu nhưng sao đi mà không bảo gì nhau để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại để anh giận, mắt anh nhìn vụng dại giận thơ anh đã nói chẳng nên lời em đi rồi, sám hối chạy trên môi những tháng ngày trên vai buồn bỗng nặng em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng |
* Nguyên Sa tên thật Trần Bích Lan, sinh năm 1932 tại Hà Nội.
Du học Pháp từ thuở niên thiếu và đậu cử nhân
văn chương, Nguyên Sa về Việt Nam sau hiệp định Genève
năm 1954 và làm ngạc nhiên nhiều người vì khả năng
sử dụng tiếng Việt tuyệt vời của ông. Ông sinh sống
bằng nghề giáo sư dạy Triết và rất thành công.
Thơ Nguyên Sa trữ tình, lãng mạn, giàu nhạc điệu, chất
chứa sáng tạo trong ngôn ngữ cũng như hình ảnh, đôi khi
pha lẫn thi tứ triết học.
Ông sang Mỹ năm 1975 và từ đó làm báo. Ông đã
từ trần ngày 18-4-1998 tại Orange County, Nam California, Hoa Kỳ, hưởng
thọ 66 tuổi.
Tác phẩm tiêu biểu: Thơ Nguyên Sa (1958), các tập biên khảo
Quan Điểm Văn Học và Triết Học, Một Bông Hồng cho
Văn Nghệ..., truyện Gõ Đầu Trẻ, tập truyện Mây Bay
Đi.
|