BIỂN VẮNG

Quang Tuấn

Chiều nay
lang thang trên bãi vắng
Không em
bát ngát biển buồn tênh !
Nắng úa chênh chênh
bờ phẳng lặng
Chim nghiêng cánh mỏi
bạt đầu ghềnh !

Em ơi !
biển không cùng
Tình Anh
không biên giới !
Trời bao la
thương nhớ bao la
Cánh buồm nào
không mơ gió tới ?
Chân trời nào
không mơ bóng em qua ?

Em làm chi biển xanh
Cho Anh rào rạt sóng ?
Tháng ngày đu đưa võng
Ru hát mãi cuộc tình !

Dù em là biển lặng
Thuyền Anh vẫn ngửa nghiêng
Ðầy khoang tình sóng sánh
Chở mộng tới đào nguyên .

Nếu em là biển động
Thuyền Anh sẽ ra khơi
Chìm nổi nguyện một đời
Cùng em trong muôn sóng .

Phải em là biển cạn ?
Ðể Anh hóa trăm sông
Gom hết nguồn mênh mông
Ðổ về em lai láng !

Em hỡi em !
dù núi rừng già cỗi
Dù ngọn triều
đổi thay sớm tối
Biển vẫn xanh
bên muôn sóng bạc đầu
Nước vẫn biếc
lòng đại dương mặn muối
Như tình Anh !
Như tình Anh mãi mãi biếc xanh màu !