Quách Thoại
Liêu vắng

Ta nằm giữa cỏ cây
Dưới cành hoa lá phủ
Lặng nhìn trời trôi mây
Lắng nghe đất buồn ngủ

Tiếng ai đi trên đời
Ta dường không nghe thấy
Kìa một giọt sương rơi
Cành cỏ non động đậy
Ta bò dọc bờ hoa
Say hương ngà ngây ngất
Ta ôm ấp hồn hoa
Ngủ buổi chiều trọn giấc

Bình minh tiếng chim hót
Ta tỉnh dậy đêm trường
Mơ màng như trong mộng
Trời đất mờ mờ sương.

Ðến thăm hoa hướng dương
Người tình nhân buổi sáng
Ta cùng xem mặt trời
Cho đến khi tỏ rạng

Mai qua rồi chiều lại
Ngơ ngẩn lúc hoàng hôn
Nhìn hoa hường ngây dại
Ta cúi đầu nhẹ hôn

Ðêm về chị nguyệt tỏ
Ta buồn không nói năng
Ta đến khóc lệ nhỏ
Trên lòng hoa mặt trắng

Ta thức một đêm trăng
Tỏ tình với trăng hoa
Ta chết nằm liêu vắng
Không bóng người đi qua.