Anh Huy Lỡ đò Tôi vừa tới bến để quá giang Ðò đã xô hơn một lỡ làng Tôi biết bao giờ đò trở lại Lạnh lùng sông nước, dạ mang mang Có khác gì tôi tới bến Ân, Dòng tình đã cuốn mấy mùa xuân Ðã mang cả một mùa thu trước Lãng đãng trong tôi một lỡ lầm Tôi biết rằng em tách bến tôi Ðể về thăm thẳm bến xa xôi Tràng giang lặng mãi đìu hiu gió Em có ngùi trông kẻ cuối trời |
Kẻ cuối trời kia vẫn nhớ thương Vẫn tìm bến cũ tính sang ngang Nhưng bao nhiêu chuyến dời chân bến Quá ngập ngừng nên lại lỡ làng Tôi đã bao nhiêu chuyến lỡ đò Bao nhiêu lần đứng bến co ro Thương ai cho lệ sầu vơi mắt Cho hận dâng đầy nặng túi thơ |