Người đến đó như mùa xuân đã đến Ngõ hồn xưa hoa lá trổ xôn xao Ðóa hoàng lan ngỡ ngàng bên bướm trắng Chợt mắt buồn mi lả vút trời cao Màu tóc tơ trăng thơm màu lá mạ Ru dòng đời mật ngọt thắm vành môi Người đến, người đi nghe chiều xa lạ Không hẹn hò một thoáng tím mây trôi Xin cho nhau màu thơ chiều nhung nhớ Cho mộng đời bát ngát cánh hoa xuân Vóc dáng đó gây trầm hương huyền thoại Xin trọn đời thương màu tóc trăng