Từ thuở em đi chẳng trở về Cuộc đời trống trải lạnh lùng ghê ! Trong ḷng đă hết c̣n sinh thú Chỉ thấy ưu buồn với chán chê Công việc thường xuyên chẳng phải rời Nụ cười vẫn phải nở trên môi Để cho các bạn đồng tâm chí Vẫn giữ niềm tin rạng sáng ngời Nhưng ở bên ḿnh vắng kẻ yêu Mắt không thấy nữa dáng yêu kiều, Tai không nghe nữa lời âu yếm, Đời biết làm sao khỏi quạnh hiu ? |
Nhớ thu Đằng Phương C̣n biết cùng ai giăi nỗi ḷng ? Cùng ai san sớt những chờ mong ? Cùng ai chia sẻ niềm lo lắng Những lúc tư bề dấy bạo phong ? Đành phải từ đây chỉ một ḿnh Trên đường nhiệm vụ rộng mông mênh Một ḿnh nếm hết mùi cay đắng Trải hết vui buồn với nhục vinh Và cứ đêm đêm lại nguyện cầu Hồn em siêu thoát chốn tiên châu Đợi anh đến lúc tṛn công quả T́m đón anh về tái ngộ châu |
* Ðằng Phương tên thật Nguyễn Ngọc Huy ,
sanh ngày 2 tháng 11 năm 1924 tại Chợ Lớn
( quê chánh thuộc làng Mỹ Lộc, quận Tân Uyên,
tỉnh Biên Hòa . ) Bí danh Hùng Nguyên . Nguyên khoa trưởng
luật khoa & khoa xã hội đại học Cần Thơ . Mất ngày
27 tháng 7 năm 1990 tại Paris .
Tốt nghiệp Tiến Sĩ Chánh Trị Học năm 1963 tại Ðại Học
Paris với luận án 'Ðề tài người ưu tú trong tư tưởng
chánh trị Trung Quốc thời cổ'. Vốn là đảng viên Ðại
Việt Quốc Dân Ðảng, ông trở thành Tổng Thư Ký Phong Trào
Quốc Gia Cấp Tiến vào năm 1964 cho đến 1975.
Di tản ra hải ngoại, ông thành lập tổ chức Liên Minh Dân Chủ
Việt Nam với các cơ sở dân vận ngoại vận như Ủy Ban
Quốc Tế Yểm Trợ Việt Nam Tự Do chủ trương xây dựng một
quốc gia tự do dân chủ.
Tác phẩm thơ HỒN VIỆT( Đuốc Việt, Sài Gòn, Việt Nam, 1950) .
|