Trần Thảo Lư
Qua Sông


trôi lửng, đò ngang, trời sắp tạnh
mưa.Chiều, trên bãi vắng mênh mông
xuyên suốt một dòng, mây nước lặng,
chim về, quang quác lạnh hư không
ta đứng, trời cao và đất thấp,
nghìn thu tạo hoá vốn an nhiên
mà sao trong kiếp phù sinh ấy
cuộc bể dâu ngầy ngậy oan khiên.

đò đến, người qua, đời vẫn vậy
mây trời, sông nước, lượng bao dung
quay quắt mình ta trong thế sự
nghiệm hết, bao giờ, chuyện thuỷ chung.

đò đi, người cũng theo con nước
thì thôi, không muốn cũng cam lòng
ta đứng bên này , chôn cự tuyệt
mà hồn đã tận bến kia sông


* Trần Thảo Lư tức Nhà văn Trần Long Hồ