Thư xuân cho thằng bạn cũ
Thủy Lâm Synh
Mầy đã ở quê nhiều đến độ
Trăng già soi rách đáy sông ngang
Mưa ngông tróc vỏ cây đa cỗ
Gió xoáy mòn sương chết giữa đàng

Thuở đó bọn mình chơi dưới nắng
Ruộng vừa xới cỏ thoảng gây gây
Xuân thơ lạc dấu chân trời biển
Ký ức còn thơm một vốc đầy

Mầy vẫn còn mang nỗi đắng xưa?
Hay đã vì con phủi áo rồi
Cho ngày nắng lửa mưa dầu cũ
Khỏi bận lòng chi chuyện... ốc, vôi

Ta vẫn một đời không danh nghĩa
Nụ buồn vẫn trổ đón xuân xa
Áo cơm đời nợ còn chưa trả
Tết đợ quê dưng rất nhớ nhà

Mầy ở làng xưa suốt một đời
Phổi đầy hơi hướm gió quê vui
Ta đi mặt mũi va ghềnh thác
Xuân vẽ đường nhăn dấu tích thôi

Mai mốt ta về chơi một buổi
Những ngày có én, có hoa mai
Cỏ cây sẽ thở câu tình tự
Tao với mầy ngon một chén say.

Jan. 12, 2008